古诗(带拼音)
jiāng nánhàn yuâ fǔ
1.江南(汉乐府)
jiāng nán kě cǎi liánlián yâ hã tián tián
江南可采莲,莲叶何田田! yú xì lián yâ jiānyú xì lián yâ dōng
鱼戏莲叶间:鱼戏莲叶东,
yú xì lián yâ xīyú xì lián yâ nán
鱼戏莲叶西,鱼戏莲叶南,
yú xì lián yâ běi
鱼戏莲叶北。
chì lâ gēběi cháo mín gē
2.敕勒歌(北朝民歌)
chì lâ chuānyīn shān xià
敕勒川,阴山下,
tiān shì qiïng lúlïng gài sì yě
天似穹庐,笼盖四野。
tiān cāng cāngyě máng máng
天苍苍,野茫茫,
fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng
风吹草低见牛羊。
yǒng ãluï bīn wáng
3.咏鹅(骆宾王·唐)
ã ã ãqǔ xiàng xiàng tiān gē
鹅鹅鹅,曲项向天歌。
bái máo fú lǜ shuǐ
白毛浮绿水,
hïng zhǎng bō qīng bō
红掌拨清波。
fēnglǐ qi áo
4.风(李峤·唐)
jiě luî sān qiū yâ
解落三秋叶,
nãng kāi âr yuâ huā
能开二月花。
guî jiāng qiān chǐ làng
过江千尺浪,
rù zhú wàn gān xiã
入竹万竿斜。
yǒng liǔhâ zhī zhāng
5.咏柳(贺知章·唐)
bì yù zhuāng chãng yī shù gāo
碧玉妆成一树高,
wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo
万条垂下绿丝绦。
bú zhī xì yâ shuí cái chū
不知细叶谁裁出?
âr yuâ chūn fēng sì jiǎn dāo
二月春风似剪刀。
liáng zhōu cíwáng zhī huàn
6.凉州词(王之涣·唐)
huáng hã yuǎn shàng bái yún jiān
黄河远上白云间,
yí piàn gū chãng wàn rân shān
一片孤城万仞山。
qiāng dí hã xū yuàn yáng liǔ
羌笛何须怨杨柳,
chūn fēng bù dù yù mãn guān
春风不度玉门关。
dēng guàn quâ lïu
7.登鹳雀楼
wáng zhī huàn
(王之涣·唐)
bái rì yī shān j ìn
白日依山尽,
huáng hã rù hǎi liú
黄河入海流。
yù qiïng qiān lǐ mù
欲穷千里目,
gâng shàng yì cãng lïu
更上一层楼。
chūn xiǎo
8.春晓
mâng hào rán
(孟浩然·唐)
chūn mián bù juã xiǎo
春眠不觉晓,
chù chù wãn tí niǎo
处处闻啼鸟。
yâ lái fēng yǔ shēng
夜来风雨声,
huā luî zhī duō sh ǎo
花落知多少。
liáng zhōu cíwáng hàn
9.凉州词(王·唐翰)
pú táo měi jiǔ yâ guāng bēi
葡萄美酒夜光杯,
yù yǐn pí pá mǎ shàng cuī
欲饮琵琶马上催。
zuì wî shā chǎng jūn mî xiào
醉卧沙场君莫笑,
gǔ lái zhēng zhàn jǐ rãn huí
古来征战几人回?
chū sàiwáng chāng líng
10.出塞(王昌龄·唐)
qín shí míng yuâ hàn shí guān
秦时明月汉时关,
wàn lǐ cháng zhēng rãn wâi hái
万里长征人未还。
dàn shǐ lïng chãng fēi jiāng zài
但使龙城飞将在,
bú jiāo hú mǎ dù yīn shān
不教胡马度阴山。
fú rïng lïu sîng xīn jiànwáng chāng líng
11.芙蓉楼送辛渐(王昌龄·唐) hán yǔ lián jiāng yâ rù wú
寒雨连江夜入吴,
píng míng sîng kâ chǔ shān gū
平明送客楚山孤。
luî yáng qīn yǒu rú xiāng wân
洛阳亲友如相问,
yí piàn bīng xīn zài yù hú
一片冰心在玉壶。
lù cháiwáng wãi
12.鹿柴(王维·唐)
kōng shān bú j iàn rãn
空山不见人,
dàn wãn rãn yǔ xiǎng
但闻人语响。
fǎn jǐng rù shēn lín
返景入深林,
fù zhào qīng tāi shàng
复照青苔上。
sîng yuán âr shǐ ān xīwáng wãi
13.送元二使安西(王维·唐)
wâi chãng cháo yǔ yà qīng chãn
渭城朝雨浥轻尘,
kâ shâ qīng qīng liǔ sâ xīn
客舍青青柳色新。
quàn jūn gâng jìn yī bēi jiǔ
劝君更尽一杯酒,
xī chū yáng guān wú gù rãn
西出阳关无故人。
jiǔ yuâ jiǔ rì yì shān dōng xiōng dì
14.九月九日忆山东兄弟
wáng wãi
(王维·唐)
dú zài yì xiāng wãi yì kâ
独在异乡为异客,
měi fãng jiā jiã bâi sī qīn
每逢佳节倍思亲。
yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù
遥知兄弟登高处,
biàn chā zhū yú shǎo yī rãn
遍插茱萸少一人。
jìng yâ sīlǐ bái
15.静夜思(李白·唐)
chuáng qián míng yuâ guāng
床前明月光,
yí shì dì shàng shuāng
疑是地上霜。
jǔ tïu wàng míng yuâ
举头望明月,
dī tïu sī gù xiāng
低头思故乡。
gǔ lǎng yuâ hánglǐ bái
16.古朗月行(李白·唐)
xiǎo shí bú shí yuâ
小时不识月,
hū zuî bái yù pán
呼作白玉盘。
yîu yí yáo tái jìng
又疑瑶台镜,
f ēi zài qīng yún duān
飞在青云端。
wàng lú shān pù bùlǐ bái
17.望庐山瀑布(李白·唐) rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān
日照香炉生紫烟,
yáo kàn pù bù guà qián chuān
遥看瀑布挂前川。
fēi liú zhí xià sān qiān chǐ
飞流直下三千尺,
yí shì yín hã luî jiǔ tiān
疑是银河落九天。
zâng wāng lúnlǐ bái
18.赠汪伦(李白·唐)
lǐ bái chãng zhōu jiāng yù háng
李白乘舟将欲行, hū wãn àn shàng tà gē shēng
忽闻岸上踏歌声。
táo huā tán shuǐ shēn qiān chǐ
桃花潭水深千尺,
bù jí wāng lún sîng wǒ qíng
不及汪伦送我情。
huáng hâ lïu sîng
19.黄鹤楼送
mâng hào rán zhī guǎng línglǐ bái
孟浩然之广陵(李白·唐) gù rãn xī cí h uáng hâ lïu
故人西辞黄鹤楼,
yān huā sān yuâ xià yáng zhōu
烟花三月下扬州。
gū fān yuǎn yǐng bì kōng jìn
孤帆远影碧空尽,
wãi jiàn cháng jiāng tiān jì liú
唯见长江天际流。
zǎo fā bái dì chãnglǐbái
20.早发白帝城(李白·唐) zhāo cí bái dì cǎi yún jiān
朝辞白帝彩云间,
qiān lǐ jiāng líng yī rì hái
千里江陵一日还。
liǎng àn yuán shēng tí bù zhù
两岸猿声啼不住,
qīng zhōu yǐ guî wàn chïng shān
轻舟已过万重山。
wàng tiān mãn shānlǐ bái
21.望天门山(李白·唐)
tiān mãn zhōng duàn chǔ jiāng k āi
天门中断楚江开,
bì shuǐ dōng liú zhì cǐ huí
碧水东流至此回。
liǎng àn qīng shān xiāng duì chū
两岸青山相对出,
gū fān yí piàn rì biān lái
孤帆一片日边来。
biã dǒng dà gāo shì
22.别董大(高适·唐)
qiān lǐ huáng yún bái rì xūn
千里黄云白日曛,
běi fēng chuī yàn xuě fēn fēn
北风吹雁雪纷纷。
mî chïu qián lù wú zhī jǐ
莫愁前路无知己,
tiān xià shãi rãn bú shí jūn
天下谁人不识君?
23.绝句(杜甫·唐)
liǎng gâ huáng lí míng cuì liǔ
两个黄鹂鸣翠柳,
yì xíng bái lù shàng qīng tiān
一行白鹭上青天,
chuāng hán xī lǐng qiān qiū xuě
窗含西岭千秋雪,
mãn bï dōng wú wàn lǐ chuán
门泊东吴万里船。
chūn yâ xǐ yǔdù fǔ
24.春夜喜雨(杜甫·唐)
hǎo yǔ zhī shí jiã dāng chūn nǎi fā shēng
好雨知时节,当春乃发生。 suí fēng qián rù yâ rùn wù xì wú shēng
随风潜入夜,润物细无声。 yě jìng yún jù hēijiāng chuán huǒ dú míng野径云俱黑,江船火独明。 xiǎo kàn hïng shī chùhuā zhîng jǐn guān chãng晓看红湿处,花重锦官城。
25.绝句(杜甫·唐)
chí rì jiāng shān lìchūn fēng huā cǎo xiāng
迟日江山丽,春风花草香。 ní rïng fēi yàn zishā nuǎn shuì yuān yāng
泥融飞燕子, 沙暖睡鸳鸯。
jiāng pàn dú bù xún huādù fǔ
26.江畔独步寻花(杜甫·唐)
huáng shī tǎ qián jiāng shuǐ dōng
黄师塔前江水东,
chūn guāng lǎn kùn yǐ wēi fēng
春光懒困倚微风。
táo huā yī cù kāi wú zhǔ
桃花一簇开无主,
kě ài shēn hïng ài qiǎn hïng
可爱深红爱浅红?
yïu zǐ yínmâng jiāo
27.游子吟(孟郊·唐)
cí mǔ shǒu zhōng xiànyïu zǐ shēn shàng yī
慈母手中线,游子身上衣。 lín xíng mì mì feng yì kǒng chí chí guī
临行密密缝, 意恐迟迟归。 shuí yán cùn cǎo xīnbào dã sān chūn huī谁言寸草心, 报得三春晖。
jiāng xuěliǔ zōng yuán
28.江雪(柳宗元·唐)
qiān shān niǎo fēi juãwàn jìng rãn zōng miâ
千山鸟飞绝,万径人踪灭。 gū zhōu suō lì wēngdú diào hán jiāng xuě
孤舟蓑笠翁, 独钓寒江雪。
xún yǐn zhě bù yùjiǎ dǎo
29.寻隐者不遇(贾岛·唐)
sōng xià wân tïng zǐyán shī cǎi yào qù
松下问童子,言师采药去。 zhī zài cǐ shān zhōngyún shēn bú zhī chù只在此山中, 云深不知处。
fēng qiáo yâ bïzhāng jì
30.枫桥夜泊(张继·唐)
yuâ luî wū tí shuāng mǎn tiān
月落乌啼霜满天,
jiāng fēng yú huǒ duì chïu mián
江枫渔火对愁眠。
gū sū chãng wài hán shān sì
姑苏城外寒山寺,
yâ bàn zhōng shēng dào kâ chuán
夜半钟声到客船。
yú gē zǐzhāng zhì h ã
31.渔歌子(张志和·唐)
xī sāi shān qián bái lù fēi
西塞山前白鹭飞,
táo huā liú shuǐ guì yú fãi
桃花流水鳜鱼肥。
qīng ruî lìlǜ suō yīxiã fēng xì yǔ bú xū guī青箬笠,绿蓑衣,斜风细雨不须归。
sāi xià qǔlú lún
32.塞下曲(卢纶·唐)
yuâ hēi yàn fēi gāochán yú yâ dùn táo
月黑雁飞高,单于夜遁逃。 yù jiāng qīng qí zhúdà xuě mǎn gōng dāo欲将轻骑逐, 大雪满弓刀。
wàng dîng tíngliú yǔ xī
33.望洞庭(刘禹锡·唐)
hú guāng qiū yuâ liǎng xiāng hã
湖光秋月两相和,
tán miàn wú fēng jìng wâi mï
潭面无风镜未磨。
yáo wàng dîng tíng shān shuǐ cuì
遥望洞庭山水翠,
bái yín pán lǐ yī qīng luï
白银盘里一青螺。
làng táo shāliú yǔ xī
34.浪淘沙(刘禹锡·唐)
jiǔ qǔ huáng hã wàn lǐ shā
九曲黄河万里沙,
làng táo fēng bî zì tiān yá
浪淘风簸自天涯。
rú jīn zhí shàng yín hã qù
如今直上银河去,
tong dào qiān niú zhī nǚjiā
同到牵牛织女家。
fù dã gǔ yuán cǎo sîng biãbái jū yì
35.赋得古原草送别(白居易·唐) lí lí yuán shàng cǎoyī suì yī kū rïng
离离原上草,一岁一枯荣。 yě huǒ shāo bú jìnchūn fēng chuī yîu shēng
野火烧不尽,春风吹又生。 yuǎn fāng qīn gǔ dàoqíng cuì jiē huāng chãng
远芳侵古道,晴翠接荒城。 yîu sîng wáng sūn qùqī qī mǎn biã qíng
又送王孙去,萋萋满别情。
chí shàngbái jū yì
36.池上(白居易·唐)
xiǎo wá chēng xiǎo tǐngtōu cǎi bái lián huí
小娃撑小艇,偷采白莲回。 bù jiě cáng zōng jìfú píng yí dào kāi
不解藏踪迹,浮萍一道开。
yì jiāng nánbái jū yì
.37.忆江南(白居易·唐)
jiāng nán hǎofēng jǐng jiù cãng ān
江南好,风景旧曾谙。
rì chū jiāng huā hïng shâng huǒ
日出江花红胜火,
chūn lái jiāng shuǐ lǜ rú lán
春来江水绿如蓝。
nãng bú yì jiāng nán
能不忆江南?
mǐn nïnglǐ shēn
38.悯农(李绅·唐)
chú hã rì dāng wǔhàn dī hã xià tǔ
锄禾日当午,汗滴禾下土。
shuí zhī pán zhōng cānlì lì jiē xīn kǔ谁知盘中餐, 粒粒皆辛苦。
mǐn nïnglǐ shēn
39.悯农(李绅·唐)
chūn zhǒng yī lì sùqiū shōu wàn kē zǐ
春种一粒粟,秋收万颗子。 sì hǎi wú xián tiánnïng fū yïu â sǐ
四海无闲田, 农夫犹饿死。
shān xíngdù mù
40.山行(杜牧·唐)
yuǎn shàng hán shān shí jìngxiã
远上寒山石径斜,
bái yún shēng chù yǒu rãnjiā
白云生处有人家。
tíng chē zuî ài fēng lín wǎn
停车坐爱枫林晚,
shuāng yâ hïng yú âr yuâ huā
霜叶红于二月花。
qīng míngdù mù
41.清明(杜牧·唐)
qīng míng shí jiã yǔ fēn fēn
清明时节雨纷纷,
lù shang xíng rãn yù duàn hún
路上行人欲断魂。
jiâ wân jiǔ jiā hã chù yǒu
借问酒家何处有?
mù tïng yáo zhǐ xìng huā cūn
牧童遥指杏花村。
jiāng nán chūndù mù
42.江南春(杜牧·唐)
qiān lǐ yīng tí lǜ yìng hïng
千里莺啼绿映红,
shuǐ cūn shān guō jiǔ qí fēng
水村山郭酒旗风。
nán cháo sì bǎi bā shí sì
南朝四百八十寺,
duō shǎo lïu tái yān yǔ zhōng
多少楼台烟雨中。
lâ you yuánlǐ shāng yǐn
43.乐游原(李商隐·唐) xiàng wǎn yì bú sh ì
向晚意不适,
qū chē dēng gǔ yuán
驱车登古原。
xī yáng wú xiàn hǎo
夕阳无限好,
zhǐ shì jìn huáng hūn
只是近黄昏。
fēngluï yǐn
44.蜂(罗隐·唐)
bú lùn píng dì yǔ shān jiān
不论平地与山尖,
wú xiàn fēng guāng jìn bâi zhàn
无限风光尽被占。
cǎi dã bǎi huā chãng mì hîu
采得百花成蜜后,
wãi shuí xīn kǔ wãi shuí tián
为谁辛苦为谁甜?
xiǎo ãr chuí diàohú lìng nãng
45.小儿垂钓(胡令能·唐) pãng tïu zhì zǐ xuã chuí lún
蓬头稚子学垂纶,
câ zuî mãi tái cǎo yìng shēn
侧坐莓苔草映身。
lù rãn jiâ wân yáo zhāo shǒu
路人借问遥招手,
pà dã yú jīng bú yīng rãn
怕得鱼惊不应人。
jiāng shàng yú zhěfàn zhîng yān
46.江上渔者(范仲淹·宋) jiāng shàng wǎng lái rãndàn ài lú yú měi
江上往来人,但爱鲈鱼美。 jūn kàn yī yâ zhōuchū mî fēng bō lǐ
君看一叶舟, 出没风波里。
yuán rìwáng ān shí
47.元日(王安石·宋)
bào zhú shēng zhōng yī suì chú
爆竹声中一岁除,
chūn fēng sîng nuǎn rù tú sū
春风送暖入屠苏,
qiān mãn wàn hù tïng tïng rì
千门万户曈曈日,
zǒng bǎ xīn táo huàn jiù fú
总把新桃换旧符。
bï chuán guā zhōuwáng ān shí
48.泊船瓜洲(王安石·宋)
jīng kǒu guā zhōu yī shuǐ jiān
京口瓜洲一水间,
zhōng shān zhī gã shù zhîng shān
钟山只隔数重山。
chūn fēng yîu lǜ jiāng nán àn
春风又绿江南岸,
míng yuâ hã shí zhào wǒ hái
明月何时照我还?
shū hú yīn xiān shēng bìwáng ān shí
49.书湖阴先生壁(王安石·宋) máo yán zhǎng sǎo jìng wú tái
茅檐长扫净无苔,
huā mù chãng qí shǒu zì zāi
花木成畦手自栽。
yī s huǐ hù tián jiāng lǜ rào
一水护田将绿绕,
liǎng shān pái tà sîng qīng lái
两山排闼送青来。
liù yuâ âr shí qī rìwàng hú lïu zuì shū
50.六月二十七日望湖楼醉书
sū shì
(苏轼·宋)
hēi yún fān mî wâi zhē shān
黑云翻墨未遮山,
bái yǔ tiào zhū luàn rù chuán
白雨跳珠乱入船。
juǎn dì fēng lái hū chuī sàn
卷地风来忽吹散,
wàng hú lïu xià shuǐ rú tiān
望湖楼下水如天。
yǐn hú shàng chū qíng hîu yǔsū shì
51.饮湖上初晴后雨(苏轼·宋) shuǐ guāng liàn yàn qíng fāng hǎo
水光潋滟晴方好,
shān sâ kōng mãng yǔ yì qí
山色空蒙雨亦奇。
yù bǎ xī hú bǐ xī zǐ
欲把西湖比西子,
nïng zhuāng dàn mǒ zǒng xiāng yí
浓妆淡抹总相宜。
huì chïng chūn jiāng xiǎo jǐngsū shì
52.惠崇春江晓景(苏轼·宋) zhú wài táo huā sān liǎng zhī
竹外桃花三两枝,
chūn jiāng shuǐ nuǎn yā xiān zhī
春江水暖鸭先知。
lïu hāo mǎn dì lú yá duǎn
蒌蒿满地芦芽短,
zhâng shì hã tún yù shàng shí
正是河豚欲上时。
tí xī lín bìsū shì
53.题西林壁(苏轼·宋)
hãng kàn chãng lǐng câ chãng fēng
横看成岭侧成峰,
yuǎn jìn gāo dī gâ bù tïng
远近高低各不同。
bú shí lú shān zhēn miàn mù
不识庐山真面目,
zhī yuán shēn zài cǐ shān zhōng
只缘身在此山中。
xià rì juã jùlǐ qīng zhào
54.夏日绝句(李清照·宋)
shēng dāng zuî rãn jiãsǐ yì wãi guǐ xiïng
生当作人杰,死亦为鬼雄。 zhì jīn sī xiàng yǔbù kěn guî jiāng dōng至今思项羽, 不肯过江东。
shì ãrlù you
55.示儿(陆游·宋)
sǐ qù yuán zhī wàn shì kōng
死去元知万事空,
dàn bēi bú jiàn jiǔ zhōu tong
但悲不见九州同。
wáng shī běi dìng zhōng yuán rì
王师北定中原日,
jiā jì wú wàng gào nǎi wēng
家祭无忘告乃翁。
qiū yâ jiāng xiǎo chū lí mãn yíng liá yǒu gǎn
56.秋夜将晓出篱门迎凉有感
lù you
(陆游·宋)
sān wàn lǐ hã dōng rù hǎi
三万里河东入海,
wǔ qiān rân yuâ shàng mï tiān
五千仞岳上摩天。
yí mín lâi jìn hú chãn lǐ
遗民泪尽胡尘里,
nán wàng wáng shī yîu yī nián
南望王师又一年。
sì shí tián yuán zá xìngfàn chãng dà
57.四时田园杂兴(范成大·宋) zhîu chū yún tián yâ jì má
昼出耘田夜绩麻,
cūn zhuāng ãr nǚ gâ dāng jiā
村庄儿女各当家。
tïng sūn wâi jiě gîng gēng zhì
童孙未解供耕织,
yě bàng sāng yīn xuã zhǒng guā
也傍桑阴学种瓜。
sì shí tián yuán zá xìngfàn chãng dà
58.四时田园杂兴(范成大·宋) mãi zi jīn huáng xìng zǐ fãi
梅子金黄杏子肥,
mài huā xuě bái cài huā xī
麦花雪白菜花稀。
rì cháng lí luî wú rãn guî
日长篱落无人过,
wãi yǒu qīng tíng jiá diã fēi
唯有蜻蜓蛱蝶飞。
xiǎo chíyáng wàn lǐ
59.小池(杨万里·宋)
quán yǎn wú shēng xī xì liú
泉眼无声惜细流,
shù yīn zhào shuǐ ài qíng rïu
树阴照水爱晴柔。
xiǎo hã cái lîu jiān jiān jiǎo
小荷才露尖尖角,
zǎo yǒu qīng tíng lì shàng tïu
早有蜻蜓立上头。
xiǎo chū jìng cí sì sînglín zǐ fāng
60.晓出净慈寺送林子方
yáng wàn lǐ
(杨万里·宋)
bì jìng xī hú liù yuâ zhōng
毕竟西湖六月中,
fēng guāng bú yǔ sì shí tong
风光不与四时同。
jiē tiān lián yâ wú qiïng bì
接天莲叶无穷碧,
yìng rì hã huā biã yàng hïng
映日荷花别样红。
chūn rìzhū xī
61.春日(朱熹·宋)
shâng rì x ún fāng sì shuǐ bīn
胜日寻芳泗水滨,
wú biān guāng jǐng yì shí xīn
无边光景一时新。
děng xián shí dã dōng fēng miàn
等闲识得东风面,
wàn zǐ qiān hïng zǒng shì chūn
万紫千红总是春。
tí lín ān dǐlín shēng
62.题临安邸(林升·宋)
shān wài qīng shān lïu wài lïu
山外青山楼外楼,
xī hú gē wǔ jǐ shí xiū
西湖歌舞几时休?
nuǎn fēng xūn dã yïu rãn zuì
暖风熏得游人醉,
zhí bǎ háng zhōu zuî biàn zhōu
直把杭州作汴州。
yïu yuán bù zhíyâ shào wēng
63.游园不值(叶绍翁·宋) yìng lián jī chǐ yìn cāng tái
应怜屐齿印苍苔,
xiǎo kîu chái fēi jiǔ bú kāi
小扣柴扉久不开。
chūn sâ mǎn yuán guān bù zhù
春色满园关不住,
yī zh ī hïng xìng chū qiáng lái
一枝红杏出墙来。
xiāng cūn sì yuâwēng juǎn
64.乡村四月(翁卷·宋) lǜ biàn shān yuán bái mǎn chuān绿遍山原白满川, zǐ guī shēng lǐ yǔ rú yān
子规声里雨如烟。
xiāng cūn sì yuâ xián rãn shǎo
乡村四月闲人少, cái le cán sāng yîu chā tián
才了蚕桑又插田。
cūn jūgāo dǐng
65.村居(高鼎·宋)
cǎo zhǎng yīng fēi âr yuâ tiān
草长莺飞二月天, fú dī yáng liǔ zuì chūn yān
拂堤杨柳醉春烟,
ãr tïng fàng xuã guī lái hîu
儿童放学归来后, máng chân dōng fēng fàng zhǐ yuān
忙趁东风放纸鸢”。
mî mãiwáng miǎn
66.墨梅(王冕·元)
wǒ jiā xǐ yàn chí tïu shù
我家洗砚池头树, duǒ duǒ huā kāi dàn mî hãn
朵朵花开淡墨痕。 bú yào rãn kuā yán sâ hǎo
不要人夸颜色好, zhī liú qīng qì mǎn qián kūn只留清气满乾坤。
shí huī yínyú qiān
67.石灰吟(于谦·明)
qiān chuí wàn záo chū shēn shān千锤万凿出深山, liâ huǒ fãn shāo ruî děng xián
烈火焚烧若等闲。 fěn shēn suì gǔ hùn bú pà
粉身碎骨浑不怕, yào liú qīng bái zài rãn jiān要留清白在人间。
zhú shízhâng xiâ
68.竹石(郑燮·清)
yǎo dìng qīng shān bù fàng sōng
咬定青山不放松,
lì gēn yuán z ài pî yán zhōng
立根原在破岩中。
qiān mï wàn jī hái jiān jìn
千磨万击还坚劲,
rân ěr dōng xī nán běi fēng
任尔东西南北风。
suǒ jiànyuán mãi
69.所见(袁枚·清)
mù tïng qì huáng niú gē shēng zhân lín yuâ
牧童骑黄牛,歌声振林樾。 yì yù bǔ míng chánhū rán bì kǒu lì
意欲捕鸣蝉, 忽然闭口立。
jǐ hài zá shīgōng zì zhēn
70.己亥杂诗(龚自珍·清)
j iǔ zhōu shēng qì shì fēng lãi
九州生气恃风雷,
wàn mǎ qí yīn jiū kě āi
万马齐喑究可哀。
wǒ quàn tiān gōng chïng dǒu sǒu
我劝天公重抖擞,
bù jū yì gã jiàng rãn cái
不拘一格降人才。