一年级必背古诗15首全文注音版
一年级必背古诗15首:
1、《古朗月行》 (唐)李白 xi ǎosh íb ùsh íyu â
y îu y íy áo t ái j ìng h ūzu îb ái y ùp án f ēi z ài q īngy ún du ān g ǔl ǎn g y u âx ín g t áng l ǐb ái 小时不识月, 呼作白玉盘。
又疑瑶台镜, 飞在青云端。
2、《静夜思》 (唐)李白 chu áng qi án m íngyu âgu āng
j ǔt ïu w àng m íngyu ây ísh ìd ìsh àng shu āng j ìn g y âs īt áng l ǐb ái 床前明月光, 疑是地上霜。 d īt ïu s īg ùxi āng
举头望明月, 低头思故乡。
3、《锄禾》 (唐) 李绅
ch úh ãr ìd āngw ǔ
shu ízh īp án zh ōngc ān h ànd īh ãxi àt ǔl ìl ìji ēx īnk ǔc h úh ãt áng l ǐsh ēn 锄禾日当午,汗滴禾下土。
谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。
4、《咏鹅》(唐)骆宾王 ãããq ǔxi àng xi àng ti ān g ē
h ïng zh ǎng b ōq īng b ōy ǒn g ãt áng lu îb īnw áng 鹅,鹅,鹅,曲项向天歌。 b ái m áo f úl ǜshu ǐ
白毛浮绿水,红掌拨清波。
5、《春晓》(唐)孟浩然 ch ūn mi án b ùju ãxi ǎo
y âl ái f ēngy ǔsh ēng ch ùch ùw ãn t íni ǎo hu ālu îzh īdu ōsh ǎo c h ūn x i ǎo t áng m ângh àor án 春眠不觉晓, 处处闻啼鸟。
夜来风雨声, 花落知多少。
6、《江南》汉乐府
ji āngn án k ěc ǎili án
y úx ìli án y âji ān
y úx ìli án y âx ī
y úx ìli án y âb ěi li án y âh ãti án ti án y úx ìli án y âd ōng y úx ìli án y ân án j i ān g n án h àn y u âf ǔ江南可采莲。 莲叶何田田, 鱼戏莲叶间。 鱼戏莲叶东, 鱼戏莲叶西, 鱼戏莲叶南,
鱼戏莲叶北。
m ãi hu ā
qi áng ji ǎo sh ùzh īm ãi
y áo zh īb úsh ìxu ěs îng w áng ān sh í7、《梅花》 (宋)王安石 l íng h án d úz ìk āi w ãi y ǒu àn xi āng l ái 墙角数枝梅,凌寒独自开。
遥知不是雪, 为有暗香来。
8、《悯农》(唐)李绅
ch ūn zh ǒng y īl ìs ù
s ìh ǎi w úxi ánti án qi ūsh ōu w àn k ēz ǐn ïngf ūy ïu âs ǐm ǐn n ïng t áng l ǐsh ēn 春种一粒粟,秋收万颗子。
四海无闲田,农夫犹饿死 。
x ún y ǐn z h ěb úy ù
s ōngxi àw ân t ïngz ǐ
zh īz àic ǐsh ān zh ōng t áng j i ǎd ǎo 9、《寻隐者不遇》(唐)贾岛 y án sh īc ǎi y ào q ùy ún sh ēn b ùzh īch ù松下问童子,言师采药去。
只在此山中,云深不知处。
x i ān g s ī
h ïngd îu sh ēng n ángu ï
yu àn j ūn du ōc ǎixi ãt áng w áng w ãi 10、《相思》(唐)王维 ch ūn l ái f āj ǐzh īc ǐw ùzu ìxi āngs ī红豆生南国,春来发几枝。
愿君多采撷,此物最相思。
y âs ùs h ān s ì
w ēil ïu g āo b ǎi ch ǐ
b ùg ǎn g āosh ēng y ǔt áng l ǐb ái 11、《夜宿山寺》(唐)李白 sh ǒu k ězh āi x īngch ãn k ǒng j īng ti ānsh àng r ãn 危楼高百尺,手可摘星辰。
不敢高声语,恐惊天上人。
d ēn g g u àn q u âl ïu
b ái r ìy īsh ān j ìn
y ùqi ïng qi ānl ǐm ùt áng w áng zh īhu àn 12、《登鹳雀楼》(唐)王之涣 hu ángh ãr ùh ǎili úg ângsh àngy ìc ãngl ïu 白日依山尽,黄河入海流。
欲穷千里目,更上一层楼。
h u íx i ān g ǒu s h ū
sh ǎo xi ǎo l íj i āl ǎod àhu í
ãrt ïng xi āngji àn b ùxi āngsh ít áng h âzh īzh āng 13、《回乡偶书》(唐)贺知章 xi āngy īn w úg ǎi b ìnm áo shu āi xi ào w ân k âc ïng 少小离家老大回,乡音无改鬓毛衰。
儿童相见不相识, 笑问客从何处来。
y u âx i àd úz h u ï
hu āji ān y īh úji ǔ
j ǔb ēi y āo m íngyu ât áng l ǐb ái 14、《月下独酌》 (唐)李白 d úzhu ïw úxi āngq īn du ìy ǐng ch ãng s ān r ãn 花间一壶酒,独酌无相亲。
举杯邀明月, 对影成三人。
c ǎo t áng b ái j ūy ì
y īsu ìy īk ūr ïng 15、《草》(唐) 白居易 l íl íyu án sh àng c ǎo
y ěhu ǒsh āob új ìn
yu ǎn f āng q īn g ǔd ào
y îu s îng w ángs ūn q ù离离原上草,一岁一枯荣。 ch ūnf ēngchu īy îush ēng q íng cu ìji ēhu āng ch ãng q īq īm ǎn bi ãq íng 野火烧不尽,春风吹又生。 远芳侵古道,晴翠接荒城。
又送王孙去,萋萋满别情。